Diệp Lưu Vân cảm thấy đề nghị này ngược lại rất có lời, bằng không thì hắn thật sự phí công một chuyến. Nhưng hắn vẫn tò mò hỏi thêm một câu: "Cự Linh tộc là tộc gì? Là từ đâu tới?" Hiểu thêm một số tình huống thì luôn luôn đúng, biết đâu sau này mình còn có thể dùng đến những tin tức này. "Cự Linh tộc không thuộc về lĩnh vực này, cụ thể ở đâu, ta cũng không rõ ràng lắm. Dù sao không có mấy chục năm, căn bản không đến được đó. Nhưng là thông qua tòa Cận Không Tháp này, trong nháy mắt liền có thể trở về. Trong tòa tháp này có tọa độ của Cự Linh tộc." Khí linh kia giải thích với hắn nói. Còn sợ hắn tham lam, lại bổ sung nói: "Trong tòa tháp này chỉ có một tọa độ của Cự Linh tộc, cũng chỉ có chức năng truyền tống về Cự Linh tộc, ngươi giữ lại thật sự không có tác dụng. Là một tộc nhân của Cự Linh tộc lúc đó, thừa lúc hỗn loạn chạy trốn mang ta ra ngoài." Khí linh kia chỉ chỉ thi hài nằm trong quan quách. Ý kia chính là người kia mang hắn ra ngoài. Diệp Lưu Vân cũng không hỏi nữa. Còn như Cự Linh tộc đã xảy ra chiến loạn gì, cái đó đều không có liên quan gì đến hắn. Cha mẹ của hắn và dì nhỏ, cũng không có khả năng sinh tồn ở trong lĩnh vực của Cự Linh tộc. Thế là Diệp Lưu Vân liền đáp ứng Khí linh này, trước tiên đem bảo tháp này cất vào, xoay người trở về trú địa của Cáp Khung tộc. Nơi này đã không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4984279/chuong-391.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.