"Xin hỏi một chút, có người biết, những người bị phế bỏ đó, đều được đưa đi đâu rồi không?" Diệp Lưu Vân bỗng nhiên mở cửa, khiến mọi người đều giật mình một cái. Còn tưởng Diệp Lưu Vân muốn đến cướp đồ của bọn họ. Trong mắt tất cả các võ tu, hồn tu là một loại võ tu khó đối phó nhất. Mặc dù nhục thân của họ không mạnh, nhưng thủ đoạn tấn công phi thường quỷ dị, khiến người ta không thể phòng bị. Người bình thường thà đắc tội với võ tu có cảnh giới cao hơn chính mình, cũng không muốn đắc tội một hồn tu cùng cấp. Thủ đoạn mà Diệp Lưu Vân vừa dùng để tấn công mấy người kia, rõ ràng cho thấy hắn là một hồn tu. Cho nên những thành viên này đều có chút sợ hắn. Sau khi mọi người căng thẳng, thấy hắn không có ý định cướp bóc, mới buông xuống tâm trạng lo lắng. Có một đệ tử ở đây đợi hơi lâu nói: "Ta đã hỏi Khôi lỗi kim loại, nếu đệ tử bị phế mà không có ai đón đi, thì sẽ trực tiếp bị khôi lỗi đánh giết." Diệp Lưu Vân không mấy hài lòng với phúc đáp mơ hồ này. Sau đó liền trực tiếp rời khỏi phòng tu luyện của chính mình, đến đại điện tìm Khôi lỗi kim loại để tìm hiểu tình hình. Cách nói của Khôi lỗi kim loại cũng giống như lời đệ tử kia nói. Càng nhiều tin tức hơn, khôi lỗi cũng không nói cho hắn. Thế là Diệp Lưu Vân lại đề xuất đổi vật phẩm. Hỏi Khôi lỗi kim loại, có thứ gì có thể nâng cao huyết mạch lực lượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4984198/chuong-310.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.