"Đồ nhi!" Lúc này, Đại trưởng lão cũng đột nhiên xuất hiện bên cạnh Diệp Lưu Vân. Hắn nhìn Huyền Thiên Thánh Giả, cảm thán một tiếng, nói với Diệp Lưu Vân: "Huyền Thiên Thánh Giả dù sao cũng là trưởng lão học viện, ngươi lưu hắn một mạng đi!" "Vâng." Diệp Lưu Vân tuy trong lòng không muốn. Nhưng mà sư phụ đã lên tiếng, hắn cũng chỉ đành làm theo. Ngay sau đó hắn thu hồi công kích thần hồn, tha cho Huyền Thiên Thánh Giả. Nhưng dù cho là vậy, thần hồn của Huyền Thiên Thánh Giả cũng đã bị hắn diệt hơn phân nửa. Không có một năm rưỡi thì ông ta không thể hồi phục được. Đại trưởng lão cũng không ở lại lâu, lập tức xách Huyền Thiên Thánh Giả lên rồi đưa ông ta về. "Hôm nay coi như là không uổng công đến, cuối cùng cũng được thấy ngoan nhân rồi!" "Thì ra Diệp Lưu Vân này là đệ tử của Đại trưởng lão! Thảo nào mà không sợ gì cả!" "Sau này không thể chọc tới tiểu tử này! Tên tiểu tử này chính là một sát tinh mà! Huống chi còn có một con sủng thú Thánh cảnh nữa!" Sau khi Đại trưởng lão rời đi, mọi người mới hoàn hồn, bắt đầu bàn tán xôn xao. Nhưng dù thế nào đi nữa, tên của Diệp Lưu Vân cũng đã định sẽ vang danh khắp học viện. Và mọi người cũng đều biết, Lăng Vân Các tuy cuối cùng chưa hẳn đấu lại Thanh Giang Các, nhưng cũng là sự tồn tại mà họ không thể trêu vào. Mà Lôi Minh cũng lại lần nữa biến về hình dạng sủng thú, còn không quên hái chiếc nhẫn trữ vật của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4984121/chuong-233.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.