"Oanh rắc!" một tiếng nổ lớn. Một đạo huyết sắc lôi điện, bổ vào bên cạnh Diệp Lưu Vân, dọa hắn giật mình né tránh, chạy ra rất xa. Khu vực bị đạo huyết lôi kia đánh trúng, trong phạm vi mười trượng, chỉ còn lại một mảnh cháy đen. Diệp Lưu Vân mon men lại gần, thử hấp thu một chút lực lượng huyết lôi còn sót lại. Cũng may, lực lượng còn sót lại không nhiều, hắn ngược lại có thể thích ứng. Nhưng đây chỉ là lực lượng còn sót lại sau khi huyết lôi đánh qua thôi! Căn bản không có khả năng so sánh với lực lượng bản thân của huyết lôi. Lôi Minh trực tiếp phun ra Lôi Nguyên Châu bản nguyên, che ở trên đỉnh đầu hai người. Như vậy Diệp Lưu Vân mới yên tâm không ít, tiếp tục đi về phía trước. Khu vực này, khắp nơi đều là từng mảnh từng mảnh cháy đen, đã không có sinh vật nào dám sinh tồn ở khu vực này nữa. Mà Lôi Nguyên Châu của Lôi Minh vừa được thả ra, lập tức hấp dẫn mấy đạo huyết lôi rỉ xuống lại đây. Huyết lôi nổ vang trên đỉnh đầu bọn họ, dọa cho cả hai người đều giật nảy mình. Sau đó hai người lập tức quay đầu liền chạy ngược về. Lôi Minh cũng lập tức thu Lôi Nguyên Châu trở về. Sau khi chạy tới nơi xa, Lôi Minh lấy ra Lôi Nguyên Châu, để Diệp Lưu Vân cũng hấp thu một chút lực lượng huyết lôi, thích ứng một chút. Cứ như vậy hai người lật ngược đi mấy lần, cảm thấy thích ứng được một chút, mới quyết định tiếp tục đi sâu vào. Trước khi đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4984059/chuong-171.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.