Thân hình Diệp Lưu Vân lao điên cuồng trong rừng rậm. Hắn cũng không dám cưỡi Cùng Kỳ bay liệng ở trên trời. Một con Vân Tước bình thường, thân hình còn lớn hơn cả Lôi Minh, bay lượn ở đây quá là nổi bật. Nhưng ngay khi này, Vạn Thần Lệnh đột nhiên có động tĩnh, chỉ thị cho hắn đi về một phương hướng khác. Hắn do dự một chút, cảm thấy Vạn Thần Lệnh sẽ không hại mình, liền đi về phía Vạn Thần Lệnh chỉ thị. Hắn đi được một lúc thì phát hiện phương hướng mà Vạn Thần Lệnh chỉ thị có dư âm của trận chiến truyền đến, thế là hắn tăng nhanh bước chân, chạy tới đó. Thần thức của hắn từ xa đã phát hiện, Quách Khải cùng hơn mười đệ tử cảnh giới khác nhau đang vây công một con thiềm thừ màu máu. Con thiềm thừ kia toàn thân màu máu, tiếng kêu "oa, oa" như sấm rền, có hiệu quả công kích sóng âm. Mỗi lần tấn công đều phun ra chiếc lưỡi như một đường máu, cuốn một tên đệ tử vào trong miệng. Một đôi con mắt vàng kim trên đầu con thiềm thừ trông đặc biệt bắt mắt. Có đệ tử thử tấn công con mắt của nó nhưng phát hiện căn bản là không có hiệu quả. Con mắt của con thiềm thừ này căn bản là không hề sợ bị tấn công, nháy cũng không thèm nháy, còn nhân cơ hội cuốn kẻ tấn công nó vào trong miệng. Nhưng nhục thân của nó thì lại không giống loại bọ cạp đao thương bất nhập kia, dưới sự vây công của mọi người, nó đã bị chém ra không ít vết thương. Con thiềm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4984055/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.