"Bái kiến Nhạc Chấp sự." Đệ tử học viện dẫn bọn họ đến, cung cung kính kính thi lễ với ông lão kia. Nhạc Chấp sự gật đầu, liếc mắt một cái nhìn đám đông ở đó, phảng phất như tùy ý nhìn một đám kiến hôi. "Quan thứ nhất, kiểm tra huyết mạch! Bây giờ bắt đầu." Nhạc Chấp sự thái độ lãnh đạm, cũng không nói nhiều, cũng không giải thích, trực tiếp cho bọn họ bắt đầu kiểm tra. Một chấp sự mặc áo đen bắt đầu trực tiếp kêu tên, người được gọi tên liền tiến lên kiểm tra. Diệp Lưu Vân cẩn thận quan sát, phát hiện tinh cầu này tuy lớn, nhưng nguyên lý giống hệt cái của mình. Làm lớn như vậy, chỉ là càng thuận tiện quan sát mà thôi. Lúc này, tinh cầu chấn động một tiếng, nhưng chỉ có một tia thanh sắc lóe lên rồi biến mất. Xem ra huyết mạch chi lực của người này tương đối yếu. "Thật vô lý. Huyết mạch chi lực yếu như vậy, cũng dám đến học viện kiểm tra! Trục xuất ra ngoài!" Nhạc Chấp sự ở một bên quát lên một tiếng nghiêm nghị, âm thanh không ngừng vang vọng trong viện. Mà thiếu niên kiểm tra kia, cũng thất hồn lạc phách, trực tiếp bị một đệ tử áo đen túm lấy, ném ra ngoài. Cảnh tượng này không khỏi khiến cho rất nhiều thiếu niên nhìn nhau. Học viện này thật đúng là không cho chút thể diện nào! Những người này ít nhất cũng đều là thiên tài được chọn ra từ các nơi. Huyết mạch tuy yếu một chút, nhưng không có một ai là không danh chấn tứ phương. Bây giờ lại bị học viện đuổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4983990/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.