Lại nhìn Lâm Diệu Thiên, đã bị Diệp Lưu Vân trực tiếp ném xuống đài rồi. Mà xương tay của hắn, đều bị Diệp Lưu Vân một chỉ điểm nát! "Tê!" Khoảnh khắc này, xung quanh lôi đài trở nên vô cùng yên tĩnh. Ngay cả tiếng hít vào hơi lạnh cũng nghe thấy được. Vốn dĩ Tề Hùng không coi trọng Diệp Lưu Vân, cũng trong nháy mắt ngồi thẳng người, kinh ngạc nói: "Thân pháp, lực lượng, thời cơ xuất thủ! Đơn giản là thiên y vô phùng a!" "Ta sẽ không nhìn lầm người! Liền xem như chúng ta, ở tuổi của hắn, cảnh giới này, cũng kém hắn quá xa!" Lữ Vĩ nhàn nhạt nói. Tề Hùng cũng gật đầu, nhưng vẫn nói: "Nhưng áp lực của hắn cũng không nhỏ a! Tuyển thủ khóa này, mạnh hơn những năm qua rất nhiều! Hắn muốn thủ lôi đài đến cùng, có độ khó!" "Cứ tiếp tục xem đi! Với sự hiểu rõ của ta về hắn, hắn sẽ không làm chuyện không nắm chắc!" Lữ Vĩ chậm rãi nói. "Lôi đài thứ ba, Phong Dương Thành Diệp Lưu Vân thắng!" Một chấp sự tuyên bố. Lâm Diệu Thiên bị ném xuống đài nhìn Diệp Lưu Vân trên đài, ánh mắt không khỏi ảm đạm xuống. Vốn định lên đài phơi bày một ít bản thân, không nghĩ tới chính mình vậy mà lại trở thành người đầu tiên bị đào thải trong cuộc tỷ thí lần này. Cũng may Diệp Lưu Vân thủ hạ lưu tình, chỉ là điểm nát xương tay hắn, trở về dùng thuốc sẽ tốt. Nếu như Diệp Lưu Vân vừa rồi lại thừa cơ cho mình một quyền, vậy hắn chỉ sợ không xuống được lôi đài rồi! "Thú vị rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4983943/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.