Diệp Lưu Vân nhìn thấy ánh mắt nhiệt thiết của tất cả mọi người, hắn liền biết mình dưới sự khinh thường đã khoe của, e rằng sẽ gây nên một chút phiền phức. "Giao ra Trữ Vật Giới Chỉ, ta có thể tha chết cho ngươi!" Diệp Vạn Kiếm cận thủy lâu đài, là người đầu tiên lên tiếng uy hiếp nói. Diệp Lưu Vân ngược lại là không ngờ tới, người đầu tiên đánh chủ ý Trữ Vật Giới Chỉ của hắn, lại chính là Diệp Vạn Kiếm. Hắn nhìn Diệp Vạn Kiếm, giống như nhìn một thằng ngốc, ngay sau đó cười nói: "Ngươi? Ha ha! Một tên rác rưởi có thể bị sắc đẹp và tài vật làm cho mê man đầu óc, cũng không xứng sở hữu loại thứ này!" "Hay! Ngươi ngược lại là đủ cuồng vọng đấy!" Sắc mặt Diệp Vạn Kiếm không đổi, "Ngươi đã một lòng muốn chết, vậy ta liền giết ngươi trước! Tất cả của ngươi, đương nhiên đều thuộc về ta!" Diệp Lưu Vân lười nói nhảm với hắn, trực tiếp vung đại chùy đập tới. Loại người ngày thường đã kiêu căng thành thói quen này, nói nhiều với hắn cũng vô dụng, trực tiếp dùng thực lực để nói chuyện là hữu hiệu nhất. Diệp Vạn Kiếm cũng bị Diệp Lưu Vân chọc giận. Diệp Lưu Vân hôm nay trước mặt mọi người, nhiều lần khinh thường hắn, không giết Diệp Lưu Vân, hắn khó giải mối hận trong lòng. Ngay lập tức hắn cũng rút kiếm, một chiêu Vạn Kiếm Quy Tông, đâm về phía đại chùy đang đập tới. "Diệp Vạn Kiếm giận rồi! Lên đã là chiêu thức mạnh nhất!" Dưới đài rất nhiều ngoại phủ đệ tử, đều thay Diệp Lưu Vân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-than-chua-te/4983904/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.