Editor: LuciferVadden
*Thành phố S là gì? À Shanghai đó, Thượng Hải.*
Buồn bực bỏ lại thịt dê nướng vào không gian, Tiêu Phong đem sự căm phẫn rơi trên người tang thi…
“Thỏ, đến lượt mày ra sân, cho mày cà rốt, giúp tao móc tinh hạch tang thi.” Tiêu Phong giết mệt mỏi rồi, ngồi lên một đầu ghế dài công cộng nghỉ ngơi, lấy ra một bao tải còn có một củ cà rốt.
Con thỏ rất nghe lời, cắn cà rốt cùng bao tải, biến mất trong một giây.
【Kí chủ, ngọc thạch của ngươi ta có thể hấp thu chưa? Ta nhìn nóng mắt rồi nè meo!】Hắc Miêu mở miệng nói, nhiều ngọc thạch như vậy, có thể có bao nhiêu năng lượng chứ!
【Ngươi hấp thu một nửa trước đi, chọn cái nào khá khó nhìn mà hấp thu.】Tiêu Phong nghĩ nghĩ nói.
【Kí chủ, ngươi quên ngươi lấy ngọc thạch toàn bộ đều không có năng lượng rồi hả meo? Nếu muốn tặng ai, lấy cái không có năng lượng đưa là được rồi meo.】Hắc Miêu nói.
【Tùy ngươi vậy, nhớ kỹ, để lại một ít ngọc thạch thoạt nhìn tương đối quý giá.】
Tiêu Phong dặn dò.
【Hiểu rồi meo ~】Hắc Miêu tất nhiên rất sung sướng.
Đợi đến khi con thỏ mang tinh hạch về, sắc trời gần như tối xuống không ít, đến cửa hàng lấy xe và xăng về, tiếp đó Tiêu Phong đi đến chỗ Trần tiên sinh ăn nhờ.
Giày vò khốn khổ một phen, lại hàn huyên một phen, tiến vào chủ đề chính, ăn cơm, sau đó hẹn ngày mai gặp.
Vượt qua tưởng tượng của Tiêu Phong đối với Trần tiên sinh, lúc đầu hắn tưởng là một người bụng phệ, mặt mày bóng loáng,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thach-thien-hang/616891/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.