Editor: LuciferVadden
“Cao lão, bây giờ muộn lắm rồi, phòng nhỏ hiệu quả cách âm không tốt, ngủ trước đi.” Tề Mộ Vân nhẹ giọng mở miệng.
Cao lão kinh ngạc trong lòng, nhìn bộ dáng này của Tề Mộ Vân, là chấp nhận Tiêu Phong rồi? Tiểu tử thúi này đã làm chuyện gì để Tề Mộ Vân chấp nhận nó?
Bất quá đừng nghĩ rằng Tề Mộ Vân vì con nói chuyện thì có thể tránh thoát! Cao lão hung hăng mắng Tiêu Phong một chút, bấy giờ mới quay về phòng.
“Buổi sáng ngày mai đến phòng ta!” Cao lão nhẹ nhàng để lại một câu, Tiêu Phong nghe xong tức khắc đau khổ ra mặt.
“Muốn nắm đến chừng nào?” Tề Mộ Vân hỏi, ý bảo cổ tay.
Tiêu Phong lúc này mới vội vàng buông ra. Không có giận hả? Tiêu Phong cẩn thận từng li từng tí nhìn mặt Tề Mộ Vân, vẫn như vậy không có biểu tình gì.
“Sao?” Tề Mộ Vân hỏi.
“Không, vậy đi.” Tiêu Phong vội vàng lắc đầu, nhanh chóng lên lầu.
“Thiếu gia, ngài không bị thương chứ?” A Long hỏi, bọn hắn và Cao Tử Mân về trước Tiêu Phong và Tề Mộ Vân.
“Huấn luyện, gấp đôi.” Tề Mộ Vân nhíu mày, quá yếu, bao gồm chính hắn!
“Không phải chứ?” A Long mở to hai mắt nhìn.
“Có ý kiến?” Tề Mộ Vân nhìn gã một cái.
“Không có…” A Long có ý kiến cũng không dám nói ra.
Haizz, cái kiểu tính cách này của thiếu gia, chừng nào mới có thể tìm được một người vợ đây? Chẳng lẽ thiếu gia thật sự có ý định tùy tiện cưới một người? Chậc chậc.
Có điều cháu trai Cao lão vừa nãy, lần trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thach-thien-hang/616884/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.