Editor: LuciferVadden
Hắn nhìn thấy cái gì! Cái người bình thường đặc biệt cao lãnh đặc biệt túm lại đặc biệt…quên từ, tên Tề Mộ Vân kia lại bị cột vào trên cây, hơn nữa…Đặc! Biệt! Sói! Tả Tơi!
Phản ứng đầu tiên của Tiêu Phong là muốn cầm máy chụp hình chụp bộ dạng bây giờ của Tề Mộ Vân! Nhìn thấy màn này thiệt là quá sung sướng mờ đúng hơm!
Dường như phát hiện có người, Tề Mộ Vân bị dây leo trói trên người chậm rãi động đậy vài lần, Tề Mộ Vân mở mắt. Bị Tề Mộ Vân nhìn chằm chằm, vẻ mặt cười trên nỗi đau của người khác kia của Tiêu Phong trong chớp mắt cứng lại.
Một lát sau Tiêu Phong chợt phát hiện, Tề Mộ Vân không có phản ứng, nhìn kỹ mắt Tề Mộ Vân, phát hiện bên trong không có tiêu cự, Tiêu Phong mới thở phào nhẹ nhõm.
Nhìn dáng vẻ Tề Mộ Vân, hiện tại hẳn là không có ý thức mới đúng.
Phải rồi, con thỏ trắng đi đâu rồi? Tiêu Phong không hề động, chỉ là con mắt nhìn khắp bốn phía. Nói đi nói lại, nơi này chỉ có một mình Tề Mộ Vân, bọn người Cao Tử Mân rõ ràng xuất phát cùng lúc với Tề Mộ Vân, hiện tại người đâu mất rồi? Tiêu Phong nghĩ thầm sẽ không phải thật sự bị Độc Huyễn Hoa Hồng đem làm phân hóa học chớ! Chắc là không thể nào đâu…
Con thỏ, con thỏ… Tiêu Phong trông thấy trên gương mặt anh tuấn của Tề Mộ Vân có một vết cào, lên trên nữa, Tiêu Phong trông thấy một con thỏ trắng manh manh.
【Ớ ớ, con thỏ này thật sự là quá dũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-thach-thien-hang/616882/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.