Những văn thần đang khom mình hành lễ kia, rốt cuộc có bao nhiêu người thực tâm thần phục? Lại có bao nhiêu người sẽ thật sự tận tâm tận lực vì nàng mà làm việc, vì nàng mà dốc lòng phò tá?
Chỉ mấy câu khẩu hiệu suông là đã thành trung thần rồi sao?
Dù thế nào, trước mắt cũng đã ra oai một phen, chấn nhiếp nhân tâm, khiến bá quan sinh lòng kính sợ. Coi như khởi đầu không tệ.
Bùi Thanh Hòa khẽ mỉm cười, giọng điệu cũng hòa hoãn hơn nhiều:
“Vừa rồi đều là trẫm nói. Bây giờ, trẫm cũng muốn nghe thử ý của các khanh. Bàng thừa tướng, khanh nói trước đi, định xử lý Lại bộ ra sao để thanh lọc lại bộ máy quan lại?”
Bàng thừa tướng ung dung đáp:
“Thiên tử hỏi đến, lão thần xin cả gan nói ra kế hoạch trong lòng. Tân triều vừa lập, trước tiên phải lấy ổn định làm trọng.”
“Các chức vụ thứ sử châu, quận thủ, huyện lệnh, trước mắt để quan viên cũ đảm nhiệm, tạm thời không động đến. Lại bộ sẽ soạn một số điều lệ, phát tới các châu quận, yêu cầu quan lại hành xử theo quy tắc tân triều. Cấm tùy tiện thu thuế, cấm đặt ra các khoản vô lý để bóc lột dân chúng, cấm tự ý điều động dân phu lao dịch, cần để dân nghỉ ngơi dưỡng sức.”
“Mỗi nửa năm sẽ tiến hành khảo hạch một lần. Ai đạt yêu cầu sẽ tiếp tục lưu nhiệm, ai xuất sắc thì đề bạt trọng dụng. Còn ai không đạt, thì trực tiếp bãi miễn.”
Bùi Thanh Hòa trầm ngâm chốc lát rồi gật đầu:
“Cũng được, cứ cho họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5075157/chuong-444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.