Cuối năm cận kề, văn thần võ tướng đổ về Yên quận càng lúc càng đông.
Thang quận thủ đã chuẩn bị không ít nhà trống, đến lúc này mới phát hiện, vẫn còn xa mới đủ chỗ. Những kẻ đến sau chỉ có thể hai ba người cùng chung một mái nhà.
Người đông thì thị phi nhiều. Thang quận thủ bận đến sứt đầu mẻ trán. May mà có tấm gương Giang Hoàn từng bị trách phạt ngay giữa công đường, bọn văn thần tất nhiên phải cẩn trọng, đến những võ tướng vốn ngang ngược cũng chẳng dám quá đà.
protected text
“Nghe nói đại lang nhà huynh đang làm thân vệ bên cạnh tướng quân?”
Tống tướng quân vuốt râu, che giấu vẻ đắc ý trong mắt:
“Đúng là vậy. Người đầu tiên được tướng quân chỉ đích danh là Kỳ Lân nhà Phí gia. Còn tên súc sinh nhà ta, là do ta mặt dày đến cầu tướng quân thu nhận.”
Phí tướng quân cũng bật cười:
“Tống huynh quá khiêm rồi. Đại lang còn giỏi hơn cả Phí Lân. Tướng quân mới hôm trước còn khen ngợi đại lang trước mặt bao người.”
Tống tướng quân lập tức cười đáp:
“Nó hơn vài tuổi, biết mình vụng về nên chịu khó hơn đôi chút thôi. Nói về thông minh, vẫn kém xa Phí Lân.”
Hai người thay phiên nhau tâng bốc, kẻ khen con người, người khen con kẻ, lời lẽ tràn đầy tán dương.
Bọn võ tướng đứng bên nghe, trong lòng ai nấy đều có tính toán riêng.
Những kẻ còn do dự, như Lục tướng quân của Bộc Dương Quân và Cát tướng quân của Thường Sơn quân – đều từng xuất binh đối trận với Bột Hải quân, tự đáy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5075149/chuong-436.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.