Từ ngày hôm đó, Kiến An Đế không còn bước ra khỏi ngự thư phòng nữa.
Tần thị lang cùng đám văn quan cũng chưa từng rời khỏi thiên lao.
Văn võ quan lại còn sót lại trong quận Bột Hải, ai nấy đều thấp thỏm lo âu. Có kẻ trực tiếp đến chỗ Trương đại tướng quân để tỏ lòng trung thành, thậm chí còn xúi giục ông ta nhân cơ hội này dựng cờ xưng vương.
Dù sao cũng đã đi đến bước này rồi, cớ sao không dứt khoát tiến thêm một bước cuối cùng? Trương đại tướng quân cũng có chút dao động, nghĩ tới nghĩ lui, rốt cuộc vẫn cố nén lại.
Có Kiến An Đế trong tay, rốt cuộc vẫn còn giữ được vài phần danh chính ngôn thuận. Nếu giết Kiến An Đế, Trương thị chẳng còn gì che giấu, triệt để trở thành nghịch tặc mưu phản. Bắc địa còn không ít quân đội đang ngồi xem tình hình, chí ít hiện tại chỉ có Bình Dương quân và Thái Nguyên quân xuất binh ủng hộ Bùi Thanh Hòa.
Vạn nhất đến lúc cuối cùng, quân Bùi gia thật sự phá thành xông vào, hắn vẫn còn có thể lấy Kiến An Đế làm con bài cuối cùng ném ra, may ra còn đổi được một con đường sống.
Tính tình nóng nảy của Trương Duẫn, sau vài tháng nằm liệt giường, cũng đã được mài giũa phần nào trở nên trầm ổn hơn: “Phụ thân làm vậy là đúng. Tạm thời giữ lại tính mạng thiên tử, dù sao cũng đang nằm trong tay chúng ta, muốn giết lúc nào chẳng được. Không cần gấp trong nhất thời. Giờ việc cấp bách là phải nghĩ cách buộc Bùi Thanh Hòa lui
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5067641/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.