Sau lưng Cao Dũng có hai trăm thân binh của Thiên tử, còn bên Tôn Thành chỉ có một trăm người. Nếu thực sự chém giết, kết cục thế nào còn chưa thể đoán định.
Nhưng nơi này là địa bàn của Bùi gia quân. Cho dù Cao Dũng có thể toàn lực đánh bại Tôn Thành thì đã sao? Bùi gia quân có thể điều động đại quân bất kỳ lúc nào. Nếu Bùi Thanh Hòa thực sự muốn lấy mạng, thì hai trăm thân binh kia không ai có thể sống sót trở về.
Ngay cả Bàng thừa tướng và Cao Dũng, có được sống hay không, cũng còn phải xem Bùi Thanh Hòa có chịu “giơ cao đánh khẽ” hay không.
Suốt dọc đường tới đây, Bàng thừa tướng và Cao Dũng cố ý đi chậm, một là để tránh phải trực diện với lửa giận của Bùi Thanh Hòa, hai là mong Kiến An Đế hồi tâm chuyển ý, triệu hồi họ về. Đáng tiếc, Thiên tử căn bản chẳng để tâm đến sống chết của họ. Cuối cùng, họ vẫn phải đối mặt với cơn thịnh nộ của nữ tướng Bùi gia!
“Được, chúng ta đi gặp Bùi tướng quân!” – Bàng thừa tướng cuối cùng cũng thể hiện chút trách nhiệm, gật đầu đáp lời.
Tới nước này, đã chẳng còn đường lui.
Cao Dũng chậm rãi thở ra một hơi nặng nề, thu binh khí vào vỏ. Đám thân binh phía sau cũng đồng loạt thu đao kiếm.
Tôn Thành cũng âm thầm thở phào.
Nhiệm vụ của hắn là áp giải Bàng thừa tướng và Cao Dũng đến trước mặt tướng quân, muốn giết hay tha, đều do người định đoạt.
Sau khi tiến vào Bùi gia thôn, tất cả thân binh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5067627/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.