Bùi Thanh Hòa nghe nhắc đến phụ tử nhà họ Trương, trong mắt liền lóe lên sát ý lạnh lẽo.
Tiền kiếp hậu sinh, thù oán chồng chất, huyết hải thâm cừu, nhất định phải lấy máu trả máu.
Mọi người đều hiểu rõ, giữa Bùi gia và Trương gia sớm muộn cũng phải quyết chiến một trận. Dương Hổ là người đầu tiên mở lời: “Tang sự đã xong, cũng nên điểm binh xuất quân rồi.”
Lữ Phụng tiếp lời: “Ta và nhị đệ, nguyện làm tiên phong dưới trướng tướng quân.”
Đám đích hệ nhà họ Bùi chân chính, không cần mở miệng, ai nấy đều sát khí bừng bừng.
Bùi Thanh Hòa quay sang Mạnh Băng và Mạnh lục lang, trầm giọng nói: “Ta muốn suất quân chinh phạt, đến đòi công đạo với Trương thị. Huynh đệ các ngươi lưu lại trấn thủ.”
Mạnh lục lang vốn còn lo lắng, nghe vậy lòng liền an ổn, cùng ca ca chắp tay lĩnh mệnh.
“Ta sẽ đích thân viết một bài hịch văn, phát binh thảo phạt Trương thị.” Bùi Thanh Hòa lạnh lùng nói: “Mười ngày sau khởi binh.”
Lúc này, tin tức các nữ quyến nhà họ Bùi bị hãm hại dưới tay Trương thị đã lan truyền khắp miền Bắc. Phụ tử nhà họ Trương tâm địa độc ác, giết chóc không theo đạo lý, thủ đoạn tàn nhẫn, khiến ai nghe cũng phẫn nộ. Bùi gia quân trước tiên phát hịch văn, rồi quang minh chính đại dựng cờ thảo phạt Trương thị, mọi chuyện danh chính ngôn thuận.
Đừng xem nhẹ bốn chữ này. Từ xưa đến nay, bao nhiêu anh hùng một thời, thật sự có thể bước lên triều đình, đứng nơi vạn người kính ngưỡng, quả thực chẳng có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5067625/chuong-357.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.