“Tiểu tử ranh con! Sao dám khinh ta!” Lý thị tóc trắng như cước, sắc mặt đầy giận dữ, không những không lùi lại mà còn tiến lên mấy bước: “Bùi thị ta hành xử quang minh chính đại, nhật nguyệt chứng giám, lòng trung son sắt. Trương thị lang tâm cẩu phế, người qua đường ai cũng rõ.”
“Hôm nay ta thay dân chúng Bắc địa đến mắng Trương thị các ngươi. Phụ tử các ngươi bị vạch trần dã tâm, vừa thẹn vừa giận, giờ lại rút đao kiếm ra? Tốt! Ngươi cứ giết! Ta đứng đây chờ!”
Vừa nói, bà vừa tiếp tục bước tới.
Binh sĩ tinh nhuệ cũng có chút sững sờ, không hẹn mà cùng quay đầu nhìn công tử nhà mình.
Giờ phải làm sao đây? Chẳng phải chỉ định dọa nạt mấy bà lão hay sao? Không lẽ thật sự phải động thủ?
Trương Duẫn cũng lâm vào tình thế tiến thoái lưỡng nan.
protected text
Giờ đây, Lý thị từng bước ép sát. Hắn mà lui, tức là thừa nhận có tật giật mình, lý lẽ không thông. Hắn không tin, một bà lão đến đi đứng còn không vững, thật sự dám lao vào đao kiếm.
“Động thủ! Đuổi hết bọn họ đi cho ta!” Trương Duẫn giận dữ quát lớn.
Binh sĩ tinh nhuệ Trương gia không dám trái lệnh, đành cắn răng cầm binh khí tiến lên.
Nào ngờ, Lý thị cứ thế xông tới, bị lưỡi đao đâm xuyên ngực.
Một vệt máu tươi vọt thẳng lên mặt binh sĩ đang nắm chặt trường đao, khiến hắn ngây người tại chỗ.
Lục thị, Phương thị trợn mắt đỏ hoe, cũng lập tức xông lên, lấy thân mình va vào đao kiếm. Không có tiếng thét, không có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5067617/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.