Lý Trì mặt mày rạng rỡ.
Tướng quân Bùi tuyển quân tại chỗ, những binh sĩ mới nhập ngũ đương nhiên đều thuộc Bùi gia quân. Liêu Tây quân hiện cũng đã quy về Bùi gia, nay đã là người một nhà.
Quy trình chiêu binh của Bùi gia quân khiến Lý Trì mở rộng tầm mắt.
Trước tiên tra danh tính, quê quán, thân thế gia đình, rồi hỏi thêm có từng học chữ, tập võ hay không. Người biết chữ được ưu tiên. Dĩ nhiên, số biết chữ chẳng bao nhiêu, đa phần là bách tính dốt nát. Nhưng điều đó cũng không quan trọng, bởi vào doanh trại Bùi gia, việc đầu tiên là học chữ, học quân quy, rồi mới đến luyện tập hằng ngày.
“Làm lính chỉ cần có sức khỏe là đủ, sao phải học chữ?” Lý Trì nhịn không được, thấp giọng thắc mắc.
Hắn một lòng cầu học, Bùi Thanh Hòa cũng không tiếc lời chỉ dạy:
“Học chữ giúp hiểu lý lẽ, mở mang trí tuệ; biết chữ mới đọc được bản đồ, chiến báo.”
“Con cháu nhà võ đều từ nhỏ đã học văn luyện võ. Lợi ích trong đó, hẳn ngươi cũng rõ.”
Chính vì vậy, Bùi gia quân kỷ luật nghiêm minh, nhân tài lớp lớp, lòng quân quy tụ. Tân binh chiêu mộ về sẽ được lão binh dẫn dắt, chẳng mấy chốc đã có thể trở thành tinh binh.
Lý Trì chân thành cảm phục, chắp tay nói:
“Tướng quân nhìn xa trông rộng, Lý Trì thụ giáo.”
Bùi Thanh Hòa thản nhiên nói:
protected text
Lý Trì thầm thở phào nhẹ nhõm, nghiêm túc chắp tay nhận lệnh:
“Xin tướng quân yên tâm, Lý Trì một khi đã nhập Bùi gia quân, từ nay vĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5065043/chuong-296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.