Hôm nay, nơi cổng thành lại đón một làn sóng dân chúng tự nguyện kéo đến.
Trong thời buổi loạn lạc này, cảnh thiếu ăn thiếu mặc đã trở thành chuyện thường tình. Nhìn qua một lượt, ai nấy cũng đều gầy gò xơ xác. Trong lòng Bùi Thanh Hòa không khỏi thở dài, miệng lại dịu giọng an ủi:
“Chư vị tới góp sức, bản tướng quân vô cùng cảm kích. Trước hết xin mọi người xếp hàng ngay ngắn, đừng chen lấn.”
Đám dân đang huyên náo, vừa thấy vị Bùi tướng quân liền trở nên ngoan ngoãn như chim non, rất nhanh đã xếp thành hai hàng dài.
Bùi Thanh Hòa dặn dò Dương Hổ:
“Làm phiền Dương tướng quân sắp xếp thỏa đáng.”
Dương Hổ khom người lĩnh mệnh, lập tức gọi đến hơn mười quân sĩ lanh lợi, miệng lưỡi lanh lẹ. Dân chúng được chia thành từng đội mười người, mỗi đội đều có một quân sĩ phụ trách dẫn đi khuân đá, chuyển gỗ. Dẫu có chuyện lộn xộn đôi chút, cũng nhanh chóng được xử lý ổn thỏa, không ảnh hưởng toàn cục.
Người đông sức mạnh, chưa đầy nửa ngày, cổng thành đã cao thêm một đoạn. Những đoạn tường thành mục nát cũng lần lượt được gia cố.
Đến giữa trưa, người trong nhà bếp khiêng đến mấy chục giỏ cơm.
protected text
Bùi Thanh Hòa mỉm cười gọi:
“Các vị cũng lại đây lĩnh cơm.”
— Họ cũng có phần ư? Ánh mắt mọi người cùng sáng lên. Có người can đảm lên tiếng hỏi:
“Thưa tướng quân, chúng ta có thể lãnh mấy cái bánh bao? Có thịt ngựa không ạ?”
“Được hai cái bánh, hai miếng thịt ngựa,” Bùi Thanh Hòa kiên nhẫn đáp, “Nếu ăn khỏe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5065020/chuong-273.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.