Việc dựng kinh quan – đài đầu người là một cách phổ biến để trấn nhiếp kẻ địch, phô trương sức mạnh quân sự.
Trước kia, bọn man di Hung Nô tràn sang cướp phá, tàn sát thôn làng rồi dựng đài đầu người là chuyện thường xảy ra. Ai mà ngờ, có ngày bọn chúng cũng sẽ bị chặt đầu dựng đài như vậy! Lữ Phụng hai mắt sáng rỡ, ngoác miệng cười, cao giọng đáp lời. Lên đến cổng thành, hắn lập tức đem tin lớn này kể cho Dương Hổ.
Dương Hổ đầu óc linh hoạt, lập tức nói:
“Binh lính của Bùi gia quân, Quảng Ninh quân và Bình Dương quân hôm qua đều có thương vong, lại còn phải tuần thành, gia cố cổng thành, thật sự không thể rút người ra được. Việc dựng đài đầu người này, chỉ có thể nhờ đến Phạm Dương quân thôi.”
Lữ Phụng xoa tay, vừa hân hoan vui sướng, lại có chút chột dạ:
“Trận hôm qua, Phạm Dương quân chúng ta không ra quân, không lập công, giờ được hưởng chuyện tốt thế này, cũng thấy ngượng.”
Bùi Thanh Hòa nói:
“Trận chiến này là một trận chiến ác liệt, chưa biết sẽ kéo dài bao lâu. Sau này còn nhiều dịp để Phạm Dương quân lập công. Việc này, Lữ tiểu tướng quân cứ nhận lấy.”
Phạm Dương quân vốn quân kỷ lỏng lẻo, binh lính lười nhác, nhát gan. Cần phải rèn luyện nghiêm khắc mới có thể đưa lên chiến trường.
Lữ Phụng rõ ràng chưa nghĩ tới sâu xa như vậy, thấy được đảm nhiệm một việc nổi bật, liền rất vui vẻ, sau đó nhận lệnh đi điểm danh mấy trăm binh lính.
Nghe nói là dựng đài đầu người, binh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5065018/chuong-271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.