Kiến An Đế từ trong kinh hãi xen lẫn vui mừng khó tả mà hoàn hồn, đứng bật dậy:
“Bùi tướng quân đã thắng trận tỉ thí này!”
Hắn là thiên tử, đã từng không ngại dị nghị khắp triều, kiên quyết phong Bùi Thanh Hòa làm tướng quân.
Hôm nay, thắng lợi của nàng, chính là thắng lợi của hắn!
Bùi Thanh Hòa thong thả thu đao, khom mình hành lễ với Kiến An Đế. Chưa kịp mở miệng, đã nghe tiếng Bùi Yến hét to:
“Cẩn thận!”
Tạ tướng quân vốn nằm bẹp dưới đất, bỗng bất ngờ bật dậy, nắm đấm như chén sắt nện thẳng vào chân phải từng thụ thương của Bùi Thanh Hòa.
Nhưng nàng sớm đã phòng bị, thoắt cái né người, đồng thời tung chân trái đá mạnh vào cổ tay hắn.
“Rắc!”
Tiếng xương gãy giòn tan, chìm trong tiếng gào thảm thiết rung động cả võ trường.
Đám thân binh của Tạ tướng quân lao tới như tên rời cung, vội vã dìu đỡ chủ tướng. Trong số đó, có một kẻ phẫn nộ không cam, thừa cơ đánh lén Bùi Thanh Hòa.
Bùi Yến lập tức xông lên, nhe răng cười dữ tợn, một quyền giáng xuống khiến tên đó ngã lăn quay. Nàng còn chưa hả giận, lại bồi thêm hai cú đá nặng nề:
“Hừ! Đường đường tỉ thí công khai thua rồi, còn giở mấy trò hèn hạ này! Nhục nhã mất mặt!”
“Binh hèn một đám, tướng hèn cả ổ!”
Tên thân binh ôm bụng lăn lộn, kêu la thảm thiết.
Bùi Yến trừng mắt nhìn những thân binh khác. Chúng vội vã nâng Tạ tướng quân lùi lại một bước.
Bùi Thanh Hòa khẽ cười nhạt:
“Bùi Yến, dừng tay!”
Bùi Yến lập tức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5059830/chuong-246.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.