Sau hai tháng huấn luyện trong quân doanh, cuối cùng tân binh cũng được nghỉ lần đầu tiên.
Quân doanh cách Bắc Bình quận mấy chục dặm, đi về mất trọn một ngày, có thể ở nhà hai đêm.
Bùi Thanh Hòa rất hào phóng, sai nhà bếp chuẩn bị lương khô ba ngày.
Triệu Hà Hoa và Vương Thúy Nhi vui mừng khôn xiết, quấn hai bao lương khô dài hẹp bên hông: “Lương khô trong doanh thơm quá, chúng ta trên đường ăn ít một chút, để mang về cho cha nương, huynh muội ở nhà nếm thử.”
Cùng đường về nhà có rất nhiều tân binh, quan đạo trước sau toàn là người trong mình, căn bản không phải sợ hãi gì.
Thậm chí còn có nam binh chủ động bắt chuyện, ân cần lấy lòng.
Trong quân Bùi gia, nếu nam nữ binh có tình ý, có thể bẩm báo lên trên, được tướng quân chấp thuận là có thể thành thân. Người đến tòng quân, đa phần đều là gia cảnh bần hàn khó sống, nói cách khác, những nam binh ấy vốn là đám thanh niên nghèo chẳng cưới nổi thê tử.
Nay vừa gặp những nữ binh tươi như hoa, liền mặt dày kéo đến gần.
Triệu Hà Hoa sau hai tháng vào quân doanh đã sớm có được sự tự tin, kiêu hãnh đặc trưng của nữ binh, hoàn toàn không để ý. Vương Thúy Nhi cũng vậy. Hai tỷ muội đi không chút chậm trễ, nửa ngày đã đến dưới cổng thành.
Cổng thành Bắc Bình quận hiện nay do quân Bùi gia trấn thủ. Cựu binh thấy tân binh, liền nở nụ cười thân thiết như người một nhà, vui vẻ cho vào thành.
Triệu Hà Hoa bước nhanh về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5056845/chuong-210.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.