Sau vụ ám sát, Bùi Yến đi đầu dẫn người mở đường, lục soát từng căn nhà hai ba tầng dọc hai bên phố.
Bùi Thanh Hòa lại lên ngựa, không vội không chậm, đi thẳng đến phủ quận thủ.
Thẩm quận thủ vốn chuẩn bị sẵn mấy bàn tiệc, nay dĩ nhiên chẳng dùng đến. Đám đại hộ đã bị áp vào đại lao, Bùi Thanh Hòa cũng chẳng có lòng dạ nào ngồi nghe nịnh bợ uống rượu ăn tiệc.
Nàng sai người phân phát cơm canh, để tướng sĩ Bùi gia quân ăn uống no nê sau chặng đường dài mệt mỏi, rồi ai nấy tìm chỗ nghỉ ngơi.
Phủ quận thủ có hơn hai mươi gian phòng trống, mười người một gian, cũng tạm đủ chứa hai trăm quân.
Ngoài ra, Thẩm quận thủ còn nhường thêm mấy căn đại trạch gần đó, tám trăm người còn lại tạm thời ở đấy.
Bùi gia quân vẫn quen mười người một đội, mười đội một doanh, thường ngày cùng ăn cùng ở, giờ chen nhau trong một phòng cũng chẳng thấy bất tiện.
Bùi Yến theo thói quen chui vào chỗ ở của Bùi Thanh Hòa:
“Thanh Hòa đường tỷ, muội ở với tỷ.”
Bùi Thanh Hòa khẽ ừ, nhìn nàng một cái:
“Hôm nay muội ra tay rất gọn ghẽ.”
Bùi Yến vẫn còn tức tối:
“Mới giết được bốn tên. Theo muội thấy, nên giết sạch đám đại hộ đó mới phải!”
Bùi Thanh Hòa liếc nàng một cái:
“Giết người là để trấn nhiếp lòng người. Bốn kẻ đó, vốn đều đáng chết. Còn lại có người vẫn hữu dụng, giữ họ lại buôn bán làm ăn, tiền bạc kiếm được dùng làm quân phí, lại có thể ổn định Bắc Bình quận.”
“Nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5056839/chuong-204.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.