Tin kinh thành thất thủ nhanh chóng truyền khắp phương Bắc.
Thái tử bị ban độc tửu mà chết, Hiếu Văn Đế băng hà, Ngụy Vương vừa đăng cơ hơn một năm, ngai vàng còn chưa kịp ngồi ấm đã bị thiêu chết. Đại Kính… trời thật sự đã sụp! Nghĩa quân Giang Nam chiếm được kinh thành, Kiều thiên vương lập tức khoác long bào, ngồi lên ngai vàng, tuyên bố kiến lập triều đại mới lấy hiệu là Thiên triều, hạ chiếu cáo khắp thiên hạ: không bắt dân đi lao dịch, không tăng thuế khóa. Một đạo chiếu lệnh này liền thu về vô số lòng dân.
Tư Đồ đại tướng quân dẫn theo tàn binh Túc Vệ Quân thoát khỏi kinh thành. Kiến Ninh Đế Tạ Ly đang ở Ký Châu, muốn chạy về phía Bắc là không thể, vì đó là vùng kiểm soát của địch; phía Nam lại là sào huyệt của Kiều thiên vương, càng không thể tới. Tư Đồ đại tướng quân chỉ còn đường chạy về Tây Nam, cuối cùng mới tạm đặt chân ở Tần Châu.
Trên đường rút lui, hắn liên tục đốt phá, giết chóc, cướp bóc, cưỡng chiếm lương thảo, bắt trai tráng để bổ sung quân số. Không biết đã có bao nhiêu gia đình vì thế mà tan nát.
Kiến Ninh Đế đích thân viết hịch văn, lời lẽ hào hùng, thống thiết mắng Kiều thiên vương là phản tặc, đồng thời tuyên cáo rằng triều đình chính thống hiện ở Ký Châu. Trong hịch còn có những lời kêu gọi trung thần lương tướng, thương xót lê dân bá tánh.
Không thể không nói, hịch văn này viết cực khéo. Dân chúng quanh năm chịu cảnh cơ cực hiểu hay không thì chẳng quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5046629/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.