Canh ba nửa đêm, Bùi gia thôn từ già đến trẻ đều đã yên giấc, khắp nơi tĩnh lặng an hòa.
Một bóng đen lặng lẽ đẩy cửa, bước ra khỏi căn nhà tranh.
Những người đồng phòng ban ngày lao động mệt nhoài, đều ngủ say như chết. Có kẻ nghe được động tĩnh, mơ màng hỏi một câu:
“Ngươi đi đâu vậy?”
Bóng người kia khựng lại:
“Ra ngoài giải quyết một chút, lát sẽ về.”
Kẻ nọ nửa tỉnh nửa mê ậm ừ một tiếng, trở mình ngủ tiếp. Không rõ đã bao lâu, cánh cửa lại mở ra. Kẻ đi giải quyết đã trở về.
Sáng hôm sau, đám lưu dân như thường lệ xuống ruộng làm việc. Lúc nghỉ uống nước, một nam tử gầy gò tiến đến cạnh Phùng Trường, thấp giọng nói mấy câu:
“…Lão Phạm có gì đó không ổn.”
“Ngày đó chúng ta xuống núi, hắn nhập bọn giữa đường, lai lịch thực ra không ai rõ ràng. Gần đây hắn ít nói, nhìn thì hiền lành, nhưng đã hai đêm lén rời khỏi nhà. Đêm qua ra ngoài hơn nửa canh giờ mới về.”
Phùng Trường không quay đầu tìm bóng dáng lão Phạm, sắc mặt bất động, môi chỉ khẽ động:
“Tiếp tục theo dõi hắn. Có biến động gì lập tức báo lại cho ta.”
Đến buổi chiều, trong lúc đến thao trường luyện võ, Phùng Trường thấp giọng bẩm báo việc này với Bùi Thanh Hòa.
Bùi Thanh Hòa chẳng lấy làm lạ. Lưu dân trong núi vốn lai lịch hỗn tạp, phần nhiều không hề quen biết, tên họ thân thế đều có thể bịa đặt. Lẫn vào một hai tên nội ứng tâm tư hiểm độc, hoàn toàn không có gì lạ.
Ngay từ đầu,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5003853/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.