Thời Diễn không phải khiêm nhường, hắn thực sự chỉ mới tập bắn cung vài hôm. Từ khoảng cách năm mươi bước, cố gắng lắm mới có một mũi tên chạm vào rìa bia, hai mũi còn lại đều bắn trượt.
Ngay cả Bùi Tuyên, Bùi Phong mới bảy tuổi còn giỏi hơn hắn.
So ra, Mạnh lục lang có thể dễ dàng kéo cung bắn trăm bước, mười phát trúng chín, quả là thần tiễn.
Mạnh lục lang vốn đã anh tuấn, khi kéo cung bắn tên, ánh mắt sắc bén, tư thế oai hùng, khiến người bên cạnh đều không khỏi nhìn sang. Đám nữ tử họ Bùi đang luyện bắn cung, bất kể lớn bé, ánh mắt đều không tự chủ mà liếc tới.
Bùi Thanh Hòa liếc mắt quét qua một vòng, các nữ tử lập tức thu lại ánh nhìn, chuyên chú luyện cung.
Nào ngờ, trong lòng Mạnh lục lang cũng đang thầm tán thán.
Trong quân doanh, quân hán ngày ngày thao luyện trận hình, múa đao luyện thương, người người đều tập bắn cung. Mười phát trúng được năm đã coi là cao thủ. Còn các nữ tử nhà họ Bùi trước mặt, ai nấy đều bắn chuẩn xác, kém nhất cũng trúng sáu phát.
Cung tên là vũ khí giết địch tầm xa. Có một đội thần tiễn như vậy, ai dám không biết điều mà gây sự với Bùi gia thôn? “Nữ tài không thua đấng mày râu.” Thời Diễn khen ngợi không ngớt: “Hôm nay thật sự khiến ta mở mang tầm mắt.”
Bùi Thanh Hòa chỉ nhẹ đáp: “Bia bắn là vật chết, đứng yên bất động. Lúc thật sự lâm chiến, chẳng có ai ngốc nghếch đứng đó chờ mũi tên. Bắn bia không tính là gì,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5003849/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.