Vài ngày sau, huynh muội Trương thị Bột Hải đến kinh thành.
Chương Vũ quận vương đích thân ra tận ngoài cung nghênh đón, lễ nghi chu toàn.
Biểu huynh bên ngoại – Trương Dự, năm nay mười chín tuổi, vóc dáng cao lớn, dung mạo tuấn tú. Biểu muội Trương Tĩnh Uyển dáng vẻ thướt tha, dung nhan kiều diễm, đôi mắt dịu hiền, hoàn toàn không có chút ngạo mạn nào.
Trương Dự hằng năm đều vào cung tiến lễ, đối với Chương Vũ quận vương cũng xem như quen thuộc. Còn Trương Tĩnh Uyển thì lần đầu rời nhà đi xa, vừa gặp vị Chương Vũ quận vương tuấn tú, quý khí lạnh nhạt, mặt nàng ửng hồng, vội vàng thu tay áo hành lễ: “Tĩnh Uyển tham kiến quận vương điện hạ.”
“Biểu muội không cần đa lễ, mau đứng lên.” Chương Vũ quận vương giọng nói ôn hòa trong trẻo: “Mẫu phi gần đây thường nhắc đến biểu muội. Biểu muội theo ta vào Đông cung, đến ra mắt mẫu phi.”
Trương Tĩnh Uyển khẽ đáp lời, nhẹ nhàng cúi đầu, bước đi uyển chuyển, tà váy khẽ đung đưa.
Thái tử phi vừa thấy huynh muội bên ngoại, trong lòng vô cùng vui sướng, nắm tay Trương Tĩnh Uyển, khen mấy câu: “Huynh trưởng thường nhắc con trong thư, hôm nay được gặp, quả nhiên dung mạo xuất chúng, hiền thục dịu dàng.”
Trương Tĩnh Uyển khẽ cười, đáp: “Từ nhỏ con đã lấy cô mẫu làm gương. Phụ mẫu thường bảo, nếu con có thể học được ba phần phong thái của cô mẫu, thì đã là đủ.”
Thái tử phi mày giãn mặt tươi, mỉm cười: “Con cứ ở Đông cung vài năm, ngày ngày theo bên cô mẫu. Đừng nói ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5003837/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.