Huyện Xương Bình tiết trời giá lạnh, sinh kế gian nan. Nữ nhân ra đồng làm việc, ra ngoài buôn bán cũng chẳng hiếm. Trên đường lớn người qua kẻ lại, cũng có không ít nữ tử.
Bùi Thanh Hòa dáng đứng thẳng tắp, đôi mắt đen lay láy, vẻ thanh tú ẩn chứa khí phách. Bùi Yến thân hình vạm vỡ, lông mày rậm, mắt to, trông chẳng khác gì một thiếu niên. Bùi Vân da trắng dáng thon, vẻ đẹp thanh lệ yêu kiều.
Ba thiếu nữ, khí chất và dung mạo mỗi người một vẻ, nhưng ai nấy đều nổi bật lóa mắt. Hai bên đường, nam nữ lão ấu đều không khỏi tò mò ngó nhìn. Trong đó, cũng có vài ánh mắt của nam nhân lộ vẻ buông thả.
“Đây là tiểu nương tử nhà ai vậy, mặt mũi xinh như hoa. Chậc chậc!”
“Khưu Đại, ngươi chẳng phải vẫn chưa có vợ sao? Ta thấy cô nương áo bông lam kia cũng ra dáng đấy.”
“Mau đi hỏi thử xem nàng có chịu gả không.”
Bùi Thanh Hòa và Bùi Yến hãy còn trẻ, nhưng Bùi Vân đã trưởng thành. Dù khoác áo bông dày cộm màu lam, cũng không giấu được dung nhan diễm lệ. Chẳng bao lâu, đã bị đám lưu manh côn đồ để mắt.
Bùi Vân chau mày, không muốn sinh sự, vội cúi đầu né tránh.
Bùi Yến tức đỏ mặt, siết chặt nắm đấm, định nhào lên:
“Thanh Hòa đường tỷ, tỷ đừng cản muội…”
Lời còn chưa dứt, Bùi Thanh Hòa đã sải bước lao tới. Ngay trước mặt đám đông, nàng tung một cước đá bay gã Khưu Đại đang cười khả ố, rồi vung tay đấm cho hai tên khác mỗi tên một quyền.
Một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5003812/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.