“Í à, í à—”
Bánh xe gỗ nghiến ken két trên con đường quan đạo khá bằng phẳng, hòa cùng tiếng vó ngựa lộc cộc.
Đám người Bùi gia, sau nửa ngày hành trình mệt mỏi rã rời, ai nấy đều thần sắc ngây dại, đồng loạt dừng chân ngoảnh lại — hơn mười chiếc xe thồ chất đầy lương thực dần hiện ra trước mắt.
“Lương thực tới rồi!” Lục thị mừng rỡ kêu lên thất thanh.
Kẻ thất thố không chỉ có Lục thị. Những người Bùi gia đã nhịn đói mấy ngày nay, ánh mắt mỗi người như phát sáng. Tất cả đều nhìn về phía Bùi Thanh Hòa bằng ánh mắt ngày càng nồng nhiệt.
Những ngày qua, đường hành trình gian nan khổ ải, ai nấy đều cắn răng nhẫn nhịn. Nhưng mỗi ngày chỉ có hai chiếc bánh khô cùng chút nước ít ỏi, căn bản không đủ lót dạ, thực sự khó bề chịu đựng.
protected text
Chính là Bùi Thanh Hòa đã xin được lương thực từ tay Chương Vũ quận vương!
Ngay khoảnh khắc ấy, hình tượng của nàng trong lòng tộc nhân liền đột ngột bứt phá, cao lớn chẳng khác gì hai trượng!
Vài tên thị vệ Đông cung xuống ngựa, bước tới trước mặt Bùi Thanh Hòa. Người dẫn đầu là Cao thị vệ chắp tay hành lễ: “Lương thực, vải vóc, dược liệu mà lục cô nương yêu cầu đều đã được mua đầy đủ.”
Những món đó vốn không khó kiếm, trong huyện thành nào cũng có tiệm gạo, hàng vải, hiệu thuốc, chưa đầy nửa ngày là mua xong.
Điều thực sự mất công tốn sức chính là tìm xe và người.
Xe thồ thì dễ, mua mười mấy chiếc cũng không tốn bao nhiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5003786/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.