Nàng từ phía cuối đoàn đi lên trước dẫn đầu, thúc giục cả đoàn bước nhanh hơn. Ai quá mệt không đi nổi thì được phép lên xe tù nghỉ nửa canh giờ, sau đó quay lại tiếp tục hành trình. Cứ luân phiên như vậy, cả đoàn đã đi được ba mươi dặm trong một ngày.
Tốc độ ấy, quả thật khiến người ta phải kinh ngạc.
Tên lính mặt vuông không nhịn được cảm thán: “Đã gần bằng tốc độ hành quân của bộ binh rồi.”
Quân đội Đại Kính chỉ có khoảng một phần là kỵ binh, phần lớn là bộ binh. Quân đội hành quân, nếu đi gấp thì mỗi ngày đi được sáu mươi dặm, bình thường cũng chỉ bốn mươi dặm là cùng.
Một đám phụ nữ trẻ nhỏ nhà họ Bùi, lại có thể đi được như vậy!
Tên lính mặt có nốt ruồi đen hừ một tiếng: “Nhà họ Bùi vốn là tướng môn từ nhiều đời, bất kể nam nữ đều tập võ từ nhỏ. Không giống đám nữ quyến quan văn yếu ớt kia.”
Đám binh sĩ nhao nhao bàn tán, sôi nổi vô cùng.
Ngày ngày cưỡi ngựa áp giải, đường dài buồn tẻ, lão đại lại không cho nhìn trộm mấy mỹ nhân nhà họ Bùi, chẳng còn trò gì ngoài tám chuyện giải khuây.
Tôn giáo úy bỗng nói: “Bùi lục cô nương đang luyện binh.”
Luyện binh? Luyện cái gì chứ?
Đám lính trợn mắt nhìn nhau.
Tôn giáo úy nhìn đám ngốc kia mà nhức đầu, không nhịn được trợn trắng mắt: “Có nói các ngươi cũng không hiểu. Mấy ngày tới cứ nhìn kỹ thì rõ.”
Đám binh sĩ nhìn nhau khó hiểu. Nhưng sang ngày hôm sau, lúc cưỡi ngựa tuần tra, từng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-son-ha/5003784/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.