Sáng hôm sau ai cũng không còn tâm trạng nhắc lại chuyện đi săn, mới sáng sớm đã được lệnh nhổ trại khởi hành hồi cung.
Hoàng đế cũng không nhắc lại chuyện bãi săn xuất hiện mãng xà cũng không cho người điều tra chuyện đó.
Có điều bãi săn đều là do Điềm vương lo liệu, xảy ra việc như vậy hoàng đế lại chẳng nói lý mà đã phạt hắn.
Đó chính là nguyên nhân khiến nữ nhân nào đó từ trong phủ nghe tin liền hỏa khí bừng bừng mà mắng hoàng đế.
- Lão hoàng đế thối tha kia, người ta có câu hổ dữ không ăn thịt con, ta thấy ông ta toàn kiếm chuyện thì có...
...tức chết lão nương mà!!
- Vương phi bình tĩnh, người đừng kích động, lỡ đâu có người nghe thấy tai vách mạch rừng
- Hừ, không mắng thì ngứa miệng, không biết chàng ấy có làm sao không, có bị ông ta phạt đánh hay không?
- Cái đó bọn nô tỳ không biết, phải đợi vương gia trở về người hỏi ngài ấy xem
- Hừmmm
Khinh Ti một bụng hỏa khí ngồi xuống ghế, Thu Ý liền rót chén trà bưng đến cho nàng thấm giọng.
- Vương phi, giọng người khỏe thật đó, mắng từ sáng đến giờ vẫn không mệt
- Ai bảo ông ta quá đáng quá làm gì, rõ ràng con mãng xà đó ban đầu là nhắm đến bọn ta mà
- Nhưng mà vương phi, sao người biết là nhắm vào người và vương gia?...
...Bọn họ đâu thể nào đoán được hướng đi của hai người
- Muội nói ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-sinh-nhat-niem/3316851/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.