Căn phòng rộng rãi chiếm một nửa tầng trên cùng của con tàu bây giờ chỉ có hai người ngồi đối diện nhau, ngăn cách bởi một chiếc bàn dài trải đầy ắp thức ăn. Đang là đêm, nhưng ánh đèn soi rõ mọi thứ trong căn phòng, thể hiện một cách tinh tế sự tráng lệ qua từng chi tiết nhỏ.
Darmil không bận tâm nhiều như vậy, chỉ một mực thưởng thức bữa ăn của mình, hết món này tới món khác. Mỗi khi nó hoàn thành một đĩa thức ăn, hơi đưa tay, một đĩa thức ăn khác ở trên bàn sẽ tùy ý bay đến trước mặt. Theo như lời đối phương nói, đây là dựa vào ma pháp, hòng khiến khách dùng bữa có thể không cần dựa vào bất kì ai phục vụ vẫn có thể tận hưởng tất cả món ăn.
Đối phương không ai khác hơn chính là vị thương nhân – chủ nhân con tàu: Lapus. Ông ta thấy Darmil nhiệt tình ăn uống cũng không có ý làm phiền, thay vào đó chậm rãi dùng dao và nĩa thưởng thức món bít tết của mình.
Darmil ăn xong, đặt đĩa sang một bên. Chiếc đĩa chốc thì bay tới chồng đĩa cách đó không xa. Trông tới thì hẳn đã hơn ba mươi món vào bụng rồi.
Vậy nhưng Darmil vẫn chưa hề có ý định dừng lại. Đang lúc nó nâng tay định lấy thêm một món nữa thì chợt liếc thấy một bóng người lướt qua ô cửa sổ, hướng lên trên nóc tàu.
Trong lòng dấy lên một mối nghi ngờ lại nhanh chóng bị Darmil đè xuống. Hơi chần chừ, nó vội lấy khăn lau miệng, cất tiếng:
– Cảm ơn ông đã mời tôi bữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-s-force-phe-tich-the-gioi-cac-than/3798232/chuong-714.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.