Shelah sau đó bị đuổi đi, còn Turan thì đành nhờ thành viên làng Naveur chuẩn bị cho mình chỗ nghỉ khác. Dù sao thì đến tường cũng đã bị phá nát, giờ lại là đêm, khó mà sửa chữa kịp.
Điều bất ngờ là chỗ nghỉ đã có sẵn, và theo như được giải thích thì còn có thêm vài chỗ tương tự nữa. Tất cả đều là dành cho chủ nhân của nơi này. Dân số làng Naveur vốn không ít, nên Turan đã chẳng nghĩ rằng họ có thể chừa ra nhiều phòng ốc đến vậy cho mình. Huống hồ chi chỗ nghỉ “dự phòng” của nó cũng không hề kém cạnh chỗ cũ.
Vào phòng, khóa cửa lại, kích hoạt một vài tấm bùa xong, Turan mới an tâm ngồi lên giường. Nó chầm chậm thả lỏng cơ thể, tâm trí bắt đầu lan tỏa khắp người, cảm nhận những gì đang diễn ra.
Cơn nghiện linh hồn vẫn chưa kết thúc. Cơ thể Turan thỉnh thoảng cảm thấy ngứa ngáy muốn bứt phá, nhưng rồi cảm giác ấy nhanh chóng bị kiềm chế. Hay nói đúng hơn thì, giống như có thứ gì đó cắn nuốt mất.
Quả là lạ thường khi mà ham muốn cắn nuốt linh hồn lại bị cắn nuốt, nhưng đó chính xác là điều đang diễn ra. Turan trước hết nghĩ tới viên đá màu xanh lam, nhưng kết quả là không phải. Viên đá chẳng hề có phản ứng nào, im lìm một chỗ.
Turan thử mở rộng tinh thần, tiến vào trong vùng đêm tối. Và lập tức, nó mừng rơn. Đốm sáng tinh thần thứ tư, đã xuất hiện.
Turan đưa tay về trước, để cho cả bốn đốm sáng tinh thần trôi nổi nằm lên trên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-s-force-phe-tich-the-gioi-cac-than/3798121/chuong-603.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.