Cả người Turan giật nảy một cái, đưa nó trở về với thực tại. Không mất quá lâu để nó nhận ra rằng mình vừa gục đi, nằm dài trên bàn.
Ngẩng đầu nhìn lên, Turan thấy được hai người đồng đội vậy mà đang ngồi chơi bài với nhau. Đúng thật là không xem đội trưởng của mình ra gì, dù thật lòng thì bản thân nó cũng chẳng nghĩ ra được rằng họ nên làm gì.
Thấy Turan đã tỉnh, Kull vội úp bài trên tay xuống, quay sang chờ đợi đội trưởng lên tiếng. Chần chừ trong giây lát, Turan hỏi:
– Lần này thì bao lâu? Cảm giác thật sự là không ngắn.
– Gần hai giờ. – Kull đáp – Nếu không phải cậu tỉnh lại, chúng ta sẽ tốn không ít tiền gia hạn thời gian dùng phòng khách.
– Gia hạn đi.
Turan quả quyết bảo. Kull nghe xong, nhún vai, rồi cũng chạy đi làm công việc được giao.
Turan ngồi dậy, vươn vai mấy cái. Cả người của nó mệt mỏi một cách lạ thường, tinh thần thì lại tỉnh táo, hoàn toàn không phù hợp với những gì nó vừa trải qua. Có lẽ là do bản thân vừa được nghỉ ngơi đi, mà nằm dài trên bàn thì cơ thể mệt mỏi cũng là điều dễ hiểu.
Nhưng mà, càng nghĩ lại càng không hợp lý. Du hành giả Thần cấp như Turan, vốn không nên chỉ vì hai tiếng đồng hồ ngủ sai tư thế mà mệt mỏi.
Thôi thì bớt nghĩ vẫn hơn. Tránh đau lòng.
Mười một miếng ngọc dưỡng thần đã bị Turan phung phí như thế, lại không thể thắp sáng được thêm bất kì đốm sáng tinh thần nào cả. Mặc dù cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-s-force-phe-tich-the-gioi-cac-than/3798052/chuong-534.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.