Kull ngồi ngả nghiêng trên ghế, một chân đạp lên bàn, biểu thị dáng vẻ của một tên bố đời. Ngồi cùng bàn với cậu chẳng có gì bất ngờ là tên đồng đội Darmil, giờ đã gục đầu xuống bàn, phát ra những tiếng ngáy lớn và đều đặn.
Tửu lượng của Darmil thật sự là kém, uống chưa tới vò rượu thứ tư thì đã gục mất. Cũng may, lần này cậu ta là vui vẻ, không có vì say xỉn mà quay sang đòi làm một trận sống mái với Kull. Nếu thật thế, cậu chỉ đành bỏ mặc cậu ta ở đây rồi trốn ở một góc xa mà quan sát. Dù sao thì, không để mắt tới tên phiền phức này là không được.
Kì thực, tửu lượng của Kull cũng không quá tốt, chỉ là cậu lừa được tên này uống nhiều hơn mình gấp vài lần. Có trách thì trách cậu ta quá dễ dàng bị cuốn theo lời của người khác, nghe một tiếng “uống” là liền đổ vào họng một cốc đầy, bất chấp rằng bản thân đến ngồi còn không vững.
“Hẳn cũng đến lúc rồi.”
Kull nói thầm, đạp mạnh một phát xoay cái ghế mình đang ngồi ra sau, lại khéo léo đặt chân xuống đất đứng dậy như thể chỉ là một thao tác bước đi bình thường. Cái ghế bị bỏ lại xoay hẳn thêm hai vòng nữa mới ngừng, ấy thế mà rất ngay ngắn dựng vào cạnh bàn, trông vô cùng đẹp mắt.
Chỉ tiếc là, không có ai xem. Giờ cũng đã gần nửa đêm rồi, ngoài Kull và Darmil thì chỉ sót lại mỗi anh chàng bồi bàn đang đứng tựa người vào tường ngái ngủ. Bước đến cạnh anh ta, búng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-s-force-phe-tich-the-gioi-cac-than/3798004/chuong-486.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.