Turan ngáp dài một hơi, vươn vai vẻ đầy mệt mỏi. Hôm qua thật sự là một ngày tồi tệ đối với nó, cuối ngày còn bị hành hạ một đợt dài, đến mức sáng nay nó gục luôn trên tấm nệm đã bị rách tả tơi ngủ li bì tới tận bây giờ.
Du hành giả Thần cấp 11 xem ra cũng không phải là sở hữu sức chịu đựng vượt trội gì cả. Nếu lặp lại thêm chuyện này chừng ba bốn lần nữa, Turan e là nó sẽ phải lên tiếng cầu cứu thôi. Quá cực khổ.
Vấn đề là, như lời thần Syrathr đã nói, cơn nghiện linh hồn ấy sẽ lại còn tới. Turan không rõ cụ thể là khi nào, nhưng gây ảnh hưởng tới kế hoạch của nó sợ là chuyện không thể tránh khỏi.
Turan quay đầu nhìn sang chú chim nhỏ màu vàng đang đậu trên một mảnh gỗ tương đối nguyên vẹn sót lại từ chiếc giường đã bị phá hủy. Nó dĩ nhiên muốn thu thập thêm thông tin về mối họa tiềm tàng kia, nhưng nghĩ tới việc vị thần ấy đã bỏ mặc, chỉ chờ coi nó đau khổ cả buổi thì liền mất đi lòng tin. Hỏi cô ta có khi còn mang tới nhiều tai họa hơn.
Giờ là trưa. Turan trả cho chủ nhà trọ một khoản tiền đền bù thiệt hại rồi rời khỏi đó luôn. Sự chuẩn bị của nó cho chuyến du hành với đội ngũ do Cartien sắp xếp vào chiều nay đã coi như là đầy đủ, chẳng cần nán lại nơi này thêm lâu hơn nữa để làm gì.
Thời gian còn khá sớm. Turan di chuyển trước tới cổng tây của thành Carne. Từ đây, sau khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-s-force-phe-tich-the-gioi-cac-than/3797960/chuong-442.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.