Một khoảng lặng gần một phút trôi qua. Turan nhìn chằm chằm vào quyển sách trong tay, cất một tiếng thở dài. Áp lực thật sự là quá lớn. Nếu nó trước đây chưa từng trải qua cảm giác đầu như bị nổ tung đó thì đã dễ, nhưng giờ cứ hơi suy nghĩ đến việc học kỹ năng từ quyển sách này, nó lại không khỏi cảm thấy run sợ, ớn lạnh cả người.
Đây giống như là điềm báo trước rằng Turan không nên thử vậy.
– Được rồi. Cũng không phải là chết đi.
Dứt lời, Turan lấy hết can đảm kích hoạt kỹ năng chủ đạo của mình lên quyển sách. Từng luồng kiến thức theo đó bắt đầu xuất hiện, men theo từng trang sách một trôi vào tâm trí nó.
Rất nhiều, lại không thể nắm bắt. Cố với tay, lại không cách nào chạm tới. Cảm giác bất lực này thật sự có thể khiến Turan phát điên, nhất là khi nó cảm nhận được cơn đau đầu đang càng lúc càng đến gần.
Choáng ngợp và khó thở. Tâm trí Turan giờ như chìm trong một vùng biển đặc sệt, cố bơi lên mà không được, ngoi ngóp. Nhưng ít nhất, nó có thể trông thấy được những điểm sáng, không nhiều nhưng đủ để biết rằng tình hình đã cải thiện hơn lần trước không ít.
Có cơ hội, ý nghĩ này chợt lóe lên trong đầu Turan, lại nhanh chóng trở thành tia hi vọng cho nó nắm lấy.
“Cũng không phải là sẽ chết đi.” Turan nói thầm, liền dựa vào đó mà dấn bước tiến lên, mặc cho đầu óc đang trở nên đau nhức.
Kì thực, Turan không cần phải quá cố gắng học được một quyển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-s-force-phe-tich-the-gioi-cac-than/3797883/chuong-365.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.