Lúc Turan rời quán rượu bà Lylat thì trời đã tối muộn. Bác Balt có ngỏ ý mời nó ngủ lại một đêm nhưng nó dứt khoát từ chối, bảo rằng còn có việc.
Thực tế, Turan không hề dư dả thời gian. Việc nó nán lại chỗ quán rượu tới gần hai giờ đồng hồ hoàn toàn vượt qua dự tính ban đầu. Cũng là không có cách, sự tình của làng Veilr và quán rượu phức tạp hơn nó tưởng.
Turan dạo bước trên con đường vắng, không có vẻ gì là vội vàng, nhưng tốc độ là không hề chậm. Nó chẳng mấy chốc tìm tới điểm đến tiếp theo của mình: một nhà trọ ở gần cổng thành phía bắc.
Turan không tới đây để nghỉ lại, mà là có hẹn. Hiện giờ vẫn còn sớm hơn giờ hẹn chừng vài phút, nhưng không ngoài dự đoán của nó, đối phương đã chờ sẵn ở đây.
– Cậu là Turan? Giọng nói hơi trầm, xuất hiện tiếp theo là hình dáng của một người đàn ông trung niên với mái tóc đen lốm đốm bạc.
Turan hơi ngạc nhiên. Nó vừa rồi cảm nhận được mơ hồ sự tồn tại của người đàn ông, nhưng lại không tìm ra được cụ thể sự hiện diện của ông ta là ở đâu, cứ như thể đã hòa vào trong cảnh vật xung quanh. Nhớ đến, tình huống này tương tự với khi Turan tới gặp hầu tước Ferrmen lần đầu tiên, khiến nó trong giây lát nổi lên nghi ngờ.
Nhưng rất nhanh, Turan loại bỏ đi ý nghĩ linh tinh ấy. Mặt khác, nó cũng vừa kích hoạt kỹ năng chủ đạo lên người đàn ông, xác định thứ mà ông ta dùng để ẩn mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-s-force-phe-tich-the-gioi-cac-than/3797869/chuong-351.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.