Turan bước dọc trên con đường hướng ra khỏi khu phố Heimoar, tay không ngừng xoa cái cổ của mình.
Thật sự là đau. Turan không ngờ rằng Yeatra sau khi được nghe tin rằng nó sẽ mua một căn nhà lại có phản ứng thái quá đến vậy. Nó cũng chẳng phải là mua riêng cho cô nàng. Lại nói, giá cả của một căn nhà, so với đống tiền mà cô ta đã tiêu tốn vào trong việc luyện chế bùa cho tới giờ, hoàn toàn không đáng bao nhiêu cả.
Cuộc sống của du hành giả là vậy. Thần cấp càng cao, du hành giả càng kiếm được nhiều tiền hơn, từ đó cũng ít lo toan hơn tới chi phí sinh hoạt hàng ngày mà chỉ tập trung vào các món vật phẩm, trang bị và kỹ năng cần thiết cho việc du hành. Có lẽ thường thức của Yeatra bị dính chặt với cuộc sống bình thường, hoặc là tích tụ cảm xúc quá lâu, dồn nén lại, đến giờ thì bộc phát, không thể kiểm soát.
Suy cho cùng là do Turan xem nhẹ tình huống của Yeatra, cứ mặc định rằng với tính tình của cô nàng sẽ không để bụng mấy chuyện lặt vặt đó. Nếu hôm nay Turan không tới, không dò hỏi, càng không tự mình xem xét vấn đề mà cô nàng đang mắc phải, có khi cô ta sẽ tin tưởng rằng bản thân vô dụng, chỉ đang bị nó đùa nghịch, nuông chiều, từ đấy sinh ra tâm không cố gắng, dần thiếu nghiêm túc, làm cái gì cũng hỏng.
Nghĩ tới, cửa hàng dược liệu kia, Turan vẫn phải đi một chuyến. Nó không có ý định ra mặt cho Yeatra, càng không tiếc chút tiền
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-s-force-phe-tich-the-gioi-cac-than/3797867/chuong-349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.