Tiffia sau đó tỏ ý muốn quay lại. Cautrius thấy thế cũng không có nói thêm gì, cứ vậy cùng rời đi. Được nửa đường, cậu ta xin phép tách ra có việc. Những tưởng cuộc gặp ngày hôm như thế kết thúc thì đột nhiên Quilter lại tìm đến cô.
– Cô không có ý định nhờ giúp đỡ sao? Quilter cất tiếng hỏi, nghe như muốn đi thẳng vào vấn đề.
Tiffia nghe vậy, ngẩn ra một lúc, chợt nghĩ tới gì đó, bảo:
– Là Turan bảo cậu nhìn chừng tôi?
Quilter cười nhạt, đáp:
– Cô rất thông minh, nhưng chẳng phải đang quá tự làm khó mình?
Tiffia lắc nhẹ đầu, lời nói đến miệng thì ngừng lại. Cô bỗng thấy cuộc nói chuyện này không phù hợp, nghĩ một hồi mới lên tiếng:
– Cậu tới gặp tôi hẳn không chỉ muốn nói như thế thôi đi?
– Không sai. – Quilter đáp ngay – Tôi đang nghĩ… nhận một chút phần của mình trong giao kèo.
Tiffia nhướn mày. Cô biết bổn phận của mình trong giao kèo, nhưng rõ ràng là cô có tới ba tháng để thực hiện.
“Quilter bây giờ tìm đến, phải chăng là muốn gây khó dễ?”
Nghĩ tới, Tiffia thật khó mà hình dung kẻ mà lúc lập giao kèo với Turan với kẻ ở trước mặt mình là cùng một người. Có lẽ khi đó, hắn ta chỉ đơn thuần bị cảm xúc chi phối, bây giờ giao kèo đã thành lập, mọi chuyện xác định rõ ràng, bản tính của hắn ta mới lộ ra.
Tất nhiên, Tiffia cũng không thể loại bỏ khả năng Quilter là đang tìm chút sự tin tưởng ở cô. Dù sao thì đối với hắn ta, cô chỉ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-s-force-phe-tich-the-gioi-cac-than/3797856/chuong-338.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.