Hồi lâu, khi Turan còn đang nghỉ ngơi chờ vết thương hồi phục hẳn thì chợt phát hiện rằng con Cừu bóng đêm đã tan thành những đốm sáng li ti. Con cừu đã chết, và cùng với việc đó, lượng Thần tinh con quái mang lại cũng nhanh chóng được bổ sung vào cho Turan.
Số lượng là 214, Turan dù đã đoán trước con số xấp xỉ nhưng lòng vẫn trở nên rộn ràng một đợt. Con quái thật sự là khó nhằn, bù lại phần thưởng cũng là xứng đáng. Chỉ là nếu có thể, Turan thực không muốn đặt bản thân lần nữa vào nguy hiểm tương tự.
Lại nói, nhát kiếm mà Turan dùng để đánh gãy chiếc sừng của con Cừu bóng đêm tiêu hao hết của nó không ít vốn liếng. Đây mặc dù không thể so với nhát kiếm mà nó đã đánh tới rồng Deln, vẫn là khiến bản thân rất thương tâm. Tính toán lại, nó nhiều lắm chỉ có thể thực hiện thêm ba nhát kiếm như vậy nữa thôi.
– Nghỉ ngơi xong rồi? Thần Fyratr hỏi, trông có vẻ như đã nhắm tới một con mồi khác.
Turan có chút do dự, nhưng rồi cũng đứng lên. Nó không có lựa chọn để lùi bước. Hơn nữa, nếu mục tiêu vẫn là một con Cừu bóng đêm thì với kinh nghiệm đã có, nó hẳn là có thể sống sót qua được.
Tuy nhiên, thần Fyratr không giống như muốn trông thấy một sự lặp lại nhàm chán, thế nên thay vì chỉ cho Turan một con quái bị vây bởi những đốm sáng li ti màu tím ở khá xa thì lại chỉ cho nó một bộ xương trắng đứng thẩn thờ giữa đồng.
Turan lắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-s-force-phe-tich-the-gioi-cac-than/3797843/chuong-325.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.