Trong đầu Tiffia vẫn không ngừng vang lên những âm thanh hỗn tạp, nhưng bằng cách nào đó, cô lại có thể hình dung ra chúng có ý nghĩa gì, có điều hầu hết vẫn đều là tối nghĩa.
Căm hận, ghét bỏ, chán chường, tự trách, sự dằn vặt, khao khát tình thương, mong chờ sự che chở,… rất nhiều những lời chứa đựng đống cảm xúc đó nổi lên trong tâm trí Tiffia. Cô không biết đó có phải xuất phát từ bản thân mình hay là do các tinh linh làm trò, nhưng lại có cảm giác gần gũi đến lạ. Chúng, như thể là vì cô, và phải thuộc về cô.
– Đừng suy nghĩ quá nhiều. Thả lỏng đi, cô gái.
Là tiếng của mèo Jorz. Ông ta lúc này đang thả người trôi lơ lửng trên mặt nước mờ ảo mà trông giống hơn là một màn sương khói có lẫn đôi chút các loại màu sắc khác. Bộ dạng của ông ta có hơi buồn cười, khiến Tiffia không nhịn được nhoẻn miệng, nhưng cảm xúc tích cực đó rất nhanh bị đống tiếng ồn trong đầu cô lấn át mất.
– Ông bảo rằng đến đây có thể giảm đi phần nào những âm thanh trong đầu nên tôi mới theo tới. Nhưng có thật là vậy không? Tiffia cất lời nghi hoặc. Cô đã đi đến nơi rồi, chỉ còn cách mặt hồ mờ ảo kia chừng ba bước thôi nhưng trong lòng vẫn còn rất lo lắng về tình trạng của bản thân, chứ chẳng phải là cô không tin tưởng một linh thú đang dẫn lối cho mình.
Mèo Jorz tiếp tục để cơ thể nhẹ nhàng trôi đi, được một lúc mới thốt:
– Đây không chỉ để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-s-force-phe-tich-the-gioi-cac-than/3797831/chuong-313.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.