“Đây hẳn là lúc nên thành thật.”
– Hai ngươi cần gì ở ta? – Cô không biết? – con mèo đen vẻ nghi hoặc hỏi.
– Ta không biết. – Tiffia đáp thẳng thừng.
– Cô không biết mà lại dám đến đây?
– Phải.
Con mèo đen vẻ chán chẳng buồn nói, cong người ôm lấy chuôi kiếm, còn lấy móng cào cào lên. Hồi lâu, con mèo mới bảo:
– Thế giới này không có thứ gọi là hồn. Tồi tệ hơn nữa, hồn đến thế giới này sẽ nhận lấy bài xích, sớm hay muộn cũng sẽ bị đồng hóa hoặc đánh đuổi đi. Thế nên, chúng ta không có cảm xúc, cũng không có dục vọng.
Tiffia ngạc nhiên xen lẫn với khó hiểu. Cô là một yêu tinh, qua những câu chuyện kể lưu truyền trong tộc, hay các sách ghi chép, cô tự nhận là có hiểu biết không ít về tinh linh cũng như hồn và cảm xúc chúng mang đến. Thế nên cô biết rằng, sự tồn tại của tinh linh là luôn đi cùng với cảm xúc. Thậm chí, trong nghi lễ cầu phúc khởi đầu mỗi ngày, cô cảm nhận rõ ràng điều đó, và còn trở nên khỏe mạnh hơn nhờ chúng.
Lại nói, biểu hiện vừa rồi của sáu tinh linh này, đều là mình chứng rõ ràng cho việc chúng có cảm xúc. Chúng biết giận dữ, biết ham thích, cảm nhận được sự xúc phạm. Hơn cả thế, chúng đối với cô là có sự thèm khát khó mà kiềm chế được.
“Đó lại chẳng phải là cảm xúc, chẳng phải dục vọng ư?”
Như đoán được suy nghĩ của Tiffia, con mèo đen nói:
– Thứ cô thấy không phải là cảm xúc thực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-s-force-phe-tich-the-gioi-cac-than/3797817/chuong-299.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.