Mười hai giờ kém năm, khi Turan đã sắp không chịu được nữa mà kéo cả đội xông thẳng vào rừng Cultiven thì viên đá truyền âm trong tay nó cũng rung lên. Lập tức bắt tín hiệu, nó bảo:
– Thế nào rồi? – Đến rồi. – giọng Cornel vang lên nghe có vẻ gấp còn hơn Turan, không rõ vì hoảng hốt hay phấn khích – Một đội ngũ yêu tinh tộc lớn chưa từng thấy. Đây sẽ là một trận kì công của tôi dành cho phó đoàn trưởng.
Turan nhíu mày. Một đội ngũ lớn đến mức mà Cornel phải ngạc nhiên, là hoàn toàn ngoài dự đoán của nó. Tổ đội yêu tinh tộc mà cậu ta tập kích chỉ có sáu người, không nên gây ra động tĩnh lớn như vậy mới đúng.
Nhưng giờ không phải là lúc nên thắc mắc về những thứ như thế. Turan nghĩ rồi nói:
– Được. Nhiệm vụ của đội ngũ của cậu là giữ chân quân của yêu tinh tộc càng lâu càng tốt. Và nhớ là không được để chiến tranh xảy ra quá quyết liệt hay đánh sâu vào rừng Cultiven. Cậu nên hiểu rõ hậu quả của việc đó.
– Tôi biết. – Cornel đáp – Nhưng e là khó tránh khỏi rồi.
– Hả?
– Tôi nghĩ là mình trông thấy vua yêu tinh.
– Hả?! – Turan thốt – Vua yêu tinh Valder Lhamat, người lãnh đạo tộc yêu tinh rừng Cultiven? Cậu chắc mình không nhìn nhầm chứ? Mà cậu đã gặp ông ta rồi ư?
– Chưa từng. – Cornel trầm giọng – Nhưng với khí thế này, và cả đội ngũ khổng lồ kia, không thể sai được. Chẳng lẽ cơ thể của tôi lại có thể run
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-s-force-phe-tich-the-gioi-cac-than/3797800/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.