– Nói về chuyện tin tưởng, – Turan cất tiếng – tôi sẽ bắt đầu bằng mục tiêu đội ngũ của cậu cần đạt được. Đó là tập kích một tổ đội hoạt động ở gần đây.
Cornel không thay đổi sắc mặt, hỏi:
– Tập kích một tổ đội lại cần tới một đội ngũ đủ sức càn quét một phó bản phẩm chất ‘Anh hùng’ ư? – Tất nhiên không. – Turan vội bảo – Cuộc tập kích chỉ là bắt đầu. Kế đến, đội ngũ của cậu sẽ đối mặt với một đội ngũ tương đương mình, có khi còn lớn hơn nhiều.
– Làm sao mà… – Cornel thốt, như nghĩ tới gì đó, nói – Chẳng lẽ tổ đội kia…
Turan gật nhẹ đầu, xoay người hướng về phía rừng Cultiven, cất tiếng:
– Đối tượng là yêu tinh. Và đội ngũ của cậu phải chiến đấu với quân lực của tộc yêu tinh.
– Như thế… chẳng phải là lớn chuyện rồi ư?
Giọng của Cornel gấp gáp dần lên. Cậu ta khó mà giữ bình tĩnh được trước viễn cảnh bản thân vừa hình dung ra.
Turan thở hắt một hơi, vẻ lưỡng lự đôi chút, bảo:
– Đó là dã tâm của phó đoàn trưởng quân đoàn Ungreilt. Cậu chùn bước rồi sao?
– Tôi…
Turan khẽ liếc mắt quan sát biểu hiện của Cornel. Cậu ta thật sự đang khó xử. Từ chuyện không được Wyndur giải thích về nhiệm vụ, tới việc nhiệm vụ có liên can to lớn, giống như là đang thách thức lòng trung thành và cả lòng dũng cảm của cậu ta vậy. Kẻ mà nhanh chóng làm ra quyết định vào lúc này, chỉ có thể là kẻ ngốc mà thôi.
“Như Darmil vậy…”
–
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-s-force-phe-tich-the-gioi-cac-than/3797796/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.