Turan phải mất gần một giờ đồng hồ mới có thể ngồi dậy được. Từng cử động của nó đều vô cùng thận trọng, thật nhẹ nhàng tránh khiến phần thân dưới của mình bị tổn hại, thậm chí đứt rời mất. Giờ là không có thần Fyratr ở đây, nếu có chuyện gì xảy ra thì nó chỉ có con đường chết mà thôi.
Turan nhìn một xung quanh mình. Nó đoán rằng bản thân đang ở trong một hang động nào đấy, có điều bầu không khí nơi đây không hề lạnh lẽo mà còn có chút ấm áp, hẳn là có người sống thường xuyên. Tuy nhiên, cũng không thể loại bỏ khả năng đây là hiệu quả mà một Chính thần gây ra.
Thêm nửa giờ trôi qua, Turan đã có thể đứng dậy được. Tốc độ hồi phục này là đáng kinh ngạc, khiến nó lòng vui mừng không thôi, vì đã tưởng rằng phải mất vài ngày, thậm chí có thể là vài tháng cơ. Dựa theo đó, nó đoán là bản thân hẳn chỉ cần nửa giờ nữa, hoặc nhiều lắm là một giờ liền có thể đi đứng bình thường.
Nhưng Turan khó mà chờ đợi tiếp được. Nó ngay bây giờ đã bắt đầu thừ cất những bước chân đầu tiên kể từ sau khi bị cắt đôi người.
Từng bước một chập chững như một đứa bé mới tập đi, lại thêm ngừng giữa chừng mấy lần để nghỉ lấy hơi nên phải mất gần năm phút Turan mới đi được tới mục tiêu của mình là một cái bàn, cách chỉ hơn mười mét.
Turan cười méo xệch, nhưng lòng thật sự vui. Đây đối với nó mà nói là một thành tựu vô cùng to lớn.
Turan sau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-s-force-phe-tich-the-gioi-cac-than/3797782/chuong-264.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.