Nhưng chuyện có vẻ phức tạp hơn Turan tưởng nhiều, là rất đáng sợ.
Bầu trời vốn nên trong xanh với vài gợn mây trôi nổi, giờ lại dần trở nên xám xịt, khiến cho không gian nơi đây mang theo cảm giác u buồn lạ kì, và đau thương. Xa hơn ở phía chân trời, nhìn kỹ còn có thể thấy được từng vết nứt như trên mặt thủy tinh dần xuất hiện.
Những bông hoa trên cánh đồng không còn đua nhau khoe sắc tỏa hương mà cong oằn xuống, thành ủ rũ. Màu sắc của những cánh hoa thậm chí cũng đã bắt đầu lấm lem một màu xám của tro tàn.
– Thần Syrathr?!
Turan thốt lên. Tình hình thật sự không ổn một chút nào.
Lòng hoảng hốt, Turan không thèm nghĩ tới những vấn đề nhỏ nhặt, liền chồm đến đỡ dáng người kia dậy. Cả người cô ta mềm oặt, không còn chút sức lực nào. Nếu không phải Turan vẫn đang cảm nhận được sự mềm mại cùng hơi ấm tỏa ra, nó còn tưởng rằng đây là xác chết.
– Cô… đừng làm tôi sợ. Chuyện này… chắc không nghiêm trọng đến thế đâu, phải không? Turan vừa nói vừa lay thần Syrathr. Thân thể cô ta nằm trong tay nó lúc này, chợt trở nên nhỏ nhắn, tội nghiệp đến lạ, không hề giống với cảm nhận thông thường mỗi lần đối mặt trước đây.
Hoặc có lẽ là, đây mới đúng là bộ dáng thật sự của Chính thần của Sự sinh trưởng.
Không có phản hồi nào từ thân thể kia. Turan càng lúc càng hoảng. Nó quay đầu nhìn xung quanh một lượt, thấy không gian giờ như nhuộm lên một màu xám, vết nứt đã trở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-s-force-phe-tich-the-gioi-cac-than/3797776/chuong-258.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.