Biểu hiện của Turan làm Kull vô hình dấy lên nỗi sợ nào đấy. Cậu ta chính mình không hiểu được, chỉ có thể cất tiếng hỏi:
– Sao thế, Turan? Con mèo này có vấn đề gì ư? Turan mất một lúc mới khiến bản thân ngừng nghĩ ngợi lung tung, đáp:
– Vấn đề đúng là có. Mà, cậu bảo con mèo này có thể nói chuyện được?
– Chính xác. – Kull nói với vẻ chắc nịch – Tôi dám lừa cậu đâu.
Turan gật nhẹ đầu, không định dây dưa nói thêm gì mà đưa tay túm lấy con mèo bên trong, lôi ra ngoài. Con mèo có thể là một sinh vật thảm họa, nhưng chỉ mới có Thần cấp 3 mà thôi, nằm trong tay Turan vẫn không khác gì một du hành giả yếu ớt cả.
Con mèo bị giật dậy bất ngờ thì hoảng hốt giãy giụa, lại nhìn lấy xung quanh. Hồi lâu, chẳng hiểu sao con vật lại co rúm người, run rẩy đầy vẻ hoảng sợ.
– Đừng giả vờ. – Turan nghiêm trọng – Ta biết ngươi nghe hiểu lời của ta, cũng trả lời được.
Cơ thể con mèo cứng lại trong khoảng khắc, nhưng liền tiếp tục biểu hiện vừa nãy của mình.
– Nếu ngươi có thể nói chuyện được, chúng ta nên bàn bạc với nhau vài thứ. – Turan bảo – Ngươi chắc cũng không muốn ai khác biết thân phận của mình nhỉ?
Con mèo vẫn không có sự thay đổi nào trong hành động, càng lúc càng co sát người hơn.
Turan tặc lưỡi, quay sang Kull, hỏi:
– Lúc trước, cậu nghe nó nói chuyện như thế nào?
– Ừ thì…
Kull lộ vẻ do dự, nhưng rồi cũng đáp:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-s-force-phe-tich-the-gioi-cac-than/3797758/chuong-240.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.