Cửa hàng đồng giá lớn nhất ở thành Carne này cũng tên là Tameihoust, giống như ở thành Tailor, nhưng quy mô có phần nhỏ hơn. Dù vậy, toàn bộ chức năng nên có của cửa hàng hẳn vẫn là đầy đủ.
Turan vừa bước vào, còn chưa kịp xác định chính mình phải đi hướng nào thì một nữ nhân viên đã chạy lại, cất giọng niềm nở:
– Cửa hàng đồng giá Tameihoust xin kính chào quý khách. Tôi là phục vụ viên ở đây. Quý khách có thể gọi tôi là Norih. Không biết quý khách muốn làm gì? Turan bất ngờ là có, nhưng chốc liền bình tĩnh lại, đáp:
– Cô để tôi tự nhiên là được.
– Chuyện này…
Nữ nhân viên lộ vẻ lúng túng. Turan nhìn, định lặp lại lời mình thì chợt đổi ý. Nó hiện tại là cần thể hiện ra cho người khác thấy rằng bản thân cũng gặp không ít xui xẻo, mang theo cô ta có lẽ sẽ giúp mục đích của mình dễ dàng đạt được hơn. Dù sao thì giờ chim Len cũng ở bên cạnh nó rồi, thêm một nữ nhân viên là không có thay đổi gì lớn.
– Được rồi – Turan nói – Tùy cô thôi.
Nữ nhân viên tên Norih nghe vậy thì mừng quýnh, cúi người đưa tay cất tiếng mời. Xong, cô ta bước đi bên cạnh, từng lời một giới thiệu về cửa hàng, các loại mô hình, khuyến mãi đang diễn ra hay vật phẩm hiếm nào đấy có thể xuất hiện.
Turan lắng nghe, thỉnh thoảng gật nhẹ đầu vẻ hài lòng, mặt khác lại không hiểu vì sao người nữ nhân viên này lại hăng hái phục vụ mình như vậy. Trông cô ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-s-force-phe-tich-the-gioi-cac-than/3797756/chuong-238.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.