Thần Syrathr thấy dáng vẻ khác thường của Turan thì chau mày nghi hoặc, nhưng cũng không có cất tiếng hỏi hay nghĩ ngợi gì nhiều. Hồi lâu, cô ta bảo:
– Được rồi. Đứng dậy đi. Ta còn có điều muốn nói.
Turan vội vàng đứng lên, chỉnh đốn lại bộ dạng của mình một chút mới hơi cúi đầu, nói:
– Bầy tôi xin nghe.
Thần Syrathr lộ vẻ hài lòng, nhấp nhẹ tách trà, cất tiếng:
– Ngươi chắc đã nghe thần Fyratr nói qua ít chuyện rồi? Turan nhớ lại lần gặp thần Fyratr trong đêm ở thành Yeit, suýt nữa không kiềm được cái rùng mình vì cảm giác bị cô ta dùng Thần uy đè ép không thương tiếc vẫn còn đấy vừa chợt dấy lên.
– Thưa, đúng là vậy.
Turan đáp gọn. Nó không định nhắc lại những chuyện xảy ra vào đêm đó, vì giờ vẫn chưa phải lúc. Ít nhất, nó cần phải xác định được thái độ của thần Syrathr đã.
– Thế ngươi nghĩ sao về việc đi tới lục địa phía Tây?
Câu hỏi của thần Syrathr làm Turan nghệch mặt ra một lúc lâu. Nó thật sự không quen nổi kiểu hỏi đáp giống như lấy ý kiến này với một Chính thần, còn là người vừa hành nó một trận nữa. Cô ta đơn thuần ra lệnh còn khiến nó an tâm hơn.
“Cứ có cảm giác bị gài cho mắc lỗi…”
– Bầy tôi, nguyện nghe theo sự sắp đặt của đức Chính thần.
Turan nghĩ một hồi thì chọn lấy câu này, và khá tự tin là không hề chọc giận thần Syrathr.
– Nhảm nhí. Ngươi cho rằng đi tới lục địa phía Tây là chuyện nhỏ ư? Nghĩ kĩ vào cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-s-force-phe-tich-the-gioi-cac-than/3797725/chuong-207.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.